Nhà thơ Bình NguyênTên thật: Nguyễn Đăng Hào Sinh năm 1959 tại Ninh Bình Hội viên Hội Nhà văn Việt Hội viên Hội Nghệ sỹ Nhiếp ảnh Việt Hiện là Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Ninh Bình Các tác phẩm thơ Hoa thảo mộc (2001) Trăng đợi (2004) Đi về nơi không chữ (2006) Lang thang trên giấy (2009) Giải thưởng văn chương: - Giải A cuộc thi thơ Lục bát năm 2002-2003 của báo Văn Nghệ. - Giải chính thức của Uỷ ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt - Giải chính thức cuộc thi thơ "Bác Hồ của chúng ta” năm 2003-2004 của báo Văn Nghệ. - Giải chính thức của UBTQ Liên hiệp các Hội VHNT Việt - Giải chính thức thơ Lục bát "Ngàn năm thương nhớ” năm 2010 do Báo Văn Nghệ và 5 cơ quan báo chí khác phối hợp tổ chức. Lang thang trên giấyMở trang này, mở trang nàyBỗng ta gặp chữ từ ngày chưa taMở nữa ra, mở nữa raTrang này nước mắt đi qua phận ngườiTấm thân ném xuống gầm trờiTrang này từ đấy nợ đời gió mưaTrang này mộng vướng vào thơBàn tay toan rũ nên giờ đa mangTrang này bút mực lang thangBao nhiêu con chữ dọc ngang hao gầyHình như bồ kết trang nàyTóc ai buông một chiều đầy mùa xưaTrang này dạ một lời thưaCầu tre mấy nhịp gió đưa dập dềnhTrang này mặt giấy trắng tinhMà sao ta lại giật mình đọc nhau...Gửi em từ Khau VaiKhông có con đường đi thẳng đến tình yêuNên người yêu nhau hẹn nhau vòng đá núiNhững ngọn núi vút lên như tiếng gọiTự bao giờ chum chúm nụ Khau VaiChìm trong mây rồi lại nổi trong mâyNgười ta đến Khau Vai như đi trên thiên đường em ạCó được một ngày ấm nồng trong buốt giáBao nhiêu cuộc tình đã nhỏ máu xuống mùa đôngAnh đã gặp những ngọn đuốc tìm nhau trong đêmChập chờn từ mọi lốiNhững khuôn mặt như hoa vách núiTỏa hương vào Khau VaiAnh đã gặp những gập ghềnh ngắn lạiChợ tan rồi rũ rượi gió mây bayChợ tan rồi anh lại đi tìm những dấu chân lạc nhau trong chờ đợiĐể một ngày em trở lại Khau Vai... Chợ tình Khau Vai 26.3.2012Ngọn gió Hoa xoan tím ngõ làng em lại đến Trường Sơn Gió anh vỗ về em trên từng sợi tóc Gió anh đậu xuống vai em đã nhiều nặng nhọc Gió anh thổi đời em lại khóc... Bấu vào khói vào nhang Bấu vào năm vào tháng Bấu vào cả những ngày em hờn dỗi... Gió anh về lau cho em từng giọt mồ hôi Nhưng áo em không thể nào hết mặn Gió anh thoa lên bàn tay em như cánh đồng rạn nứt chân chim Như thoa lên những ngày em lam lũ Gió anh hôn lên vầng trán em Như hôn lên những ngày em bão tố... Trường Sơn... Gió anh mọc lên từ nấm cỏ Cuốn em vào lòng... Như buổi đầu hai đứa hẹn trầu cau Như buổi đầu hai đứa tiễn đưa nhau Ngọn gió... Thổi suốt đời em xanh Thổi suốt đời em chín Thổi suốt đời giấc ngủ gọi tên anh... 3/2006 Như nỗi buồn em vậy Tờ lịch nữa rụng rồi anh biết lại xa em Theo cung bậc xa dần về dĩ vãng Em cũng có nỗi buồn bên kia bờ tuổi tác Giá một lần em gục xuống vai anh Như đời em vậy thôi anh cũng nhiều nước mắt Xin những giọt cuối cùng để được khóc cho nhau Từ đắng chát lại dâng niềm hy vọng Hai ta trong bể đời hai ta vợi khổ đau Em hãy gửi nỗi buồn em vào sóng Để dòng nước trôi đi theo lối bóng anh về Rồi sóng vỗ đời anh cho tan thành tiếng động Để một đời em sóng có anh nghe... Dỗ em Câu thơ anh dỗ nín em Vào một ngày em biển động Mà không dỗ nín được mình Vào một chiều anh nổi sóng... Anh đã ném xuống chân trời Quá nhiều câu thơ trống rỗng Một mai em không còn khóc Thơ tình anh biết dỗ ai... Bình Nguyên (Ninh Bình) |
Home / Bình Nguyên /
Thơ /
TRANG THƠ CHỦ NHẬT
/ THƠ TÌNH ANH BIẾT DỖ AI – Thơ Bình Nguyên (Trang Thơ Chủ Nhật)
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét