Huỳnh Ngọc Phước
Ngày ba đi theo cuộc tình mới
Mẹ tôi trở thành người đàn bà góa bụa
Tôi cạn nước mắt trong cái nôi đời
Bất hạnh!
Ngày tôi lên ba
Tôi hỏi: “Ba đâu rồi mẹ?”
Mẹ không trả lời
Quay sang ôm tôi vào lòng
Thút thít.
Ngày tôi trưởng thành
Tóc mẹ trắng như chạm cùng sương gió
Áo mẹ bạc màu vì cõng nắng cõng mưa
Nước mắt đã cạn dần trong sâu thẳm
Mẹ tôi - và - thời gian!
Ngày ba trở về
Chái bếp xưa không còn người đàn bà cặm cụi
Chỉ khói đen bám vào mái lá. Nhện giăng đầy!
Ngày muộn màng
Lá khô rơi dày thêm mộ mẹ, cỏ mọc tràn
Giọt nước từ mắt ba ngậm ngùi
Rơi...
Ướt rong rêu!
Huỳnh Ngọc Phước (An Giang)
Ngày ba trở về
Trả lờiXóaChái bếp xưa không còn người đàn bà cặm cụi
Chỉ khói đen bám vào mái lá. Nhện giăng đầy!
Ngày muộn màng
Lá khô rơi dày thêm mộ mẹ, cỏ mọc tràn
Giọt nước từ mắt ba ngậm ngùi
Rơi...
Ướt rong rêu!
Bài thơ hay. Cô thích lắm. Những câu trên khiến cô ứa nước mắt. Chúc con thành công .
Dạ, Cảm ơn cô có vài dòng chia sẽ cùng con. Chúc cô vui Khỏe, sáng tác hay nhé.
XóaXin chia sẻ với bạn về bài thơ .Giống như Chị mây nói đoạn cuối bài thơ thật buồn và cảm động !!!
Trả lờiXóaVững vàng lên bạn nhé !!!
Cảm ơn bạn Trần Quốc Tiến đã đọc bài và để lại vài dòng chia sẽ. Chúc vui nhé.
Xóa