Đêm thu lạnh lẽo chốn cô phòng
Thạch sùng kêu gọi bạn tình chung
Ai nơi xa ấy nồng chăn ấm
Ta ở chốn này lạnh nhớ mong
Đau đáu lòng ta một chữ đồng
Tim lòng rạn nứt mãi bâng khuâng
Khoắc khoải từng đêm tình hoài vọng
Lệ sầu cay đắng xót xa trông
Người đi khuất nẻo cõi mù sa
Ấp ủ tình ai chút mặn mà
Sang sông đò vắng buồn lòng khách
Chếch bóng sông Tương đứng thẫn thờ
Hoa tím ngày xưa đã úa tàn
Dòng đời đưa đẩy phủ khăn tang
Phận bạc hồng nhan tình lận đận
Liễu rũ tơ vương khóc bẽ bàng!
Hồ Mộng Cầm
Thạch sùng tặc lưởi canh thâu
Trả lờiXóaNhư hòa lòng với nỗi sầu riêng ta
Từ ai tình đã phôi pha
Rẻ chia ân ai- xót xa phận này
Bỏ ta hiu quạnh tháng ngày
Nợ duyên đứt đoạn- sắp bày trớ trêu
Trời cao không lọt tiếng kêu
Thở than đất chẵng thấu điều trái ngang
người say tình ái nồng nàn
Riêng ta ôm nhớ- héo tàn tuổi xuân
Chữ tình ngụp lặn trầm luân
Trái tim rạn vỡ- khó thuần nỗi đau
Ngoài trời ngâu rớt hạt mau
Lệ lòng cũng trĩu thấm nhàu gối đơn
Cô phòng- rèm lộng- gió mơn
Ôi! thương cô phụ- keo sơn ngóng chợ!(SS)
Đọc vui nhé bạn hiền!
Cảm ơn SS Đã ghé đọc thơ chia xẻ còn cảm tác thơ tặng .chúc vui và khỏe
XóaNgười đi khuất nẻo cõi mù sa
Trả lờiXóaẤp ủ tình ai chút mặn mà
Sang sông đò vắng buồn lòng khách
Chếch bóng sông Tương đứng thẫn thờ ( H M C )
-Khắc khoải làm chi cõi mộng xa
Mưa ngâu tháng bảy tích xưa mà
Ngưu Lang - Chức Nữ còn trộng đợi
Ô Thước xây cầu , nối nhịp qua !