HỒN THU – Thơ Nguyễn Ngọc Thơ



Thu đến thu đi tình cứ rơi
Hồn thu lá úa rụng tơi bời
Gió hong thềm trắng nghiêng khe lạnh
Trăng rớt động vàng ngã lũng phơi
Thu nhớ thương ai mòn đáy nước?
Thu chờ đợi khách rách chơi vơi…
Đông qua Xuân lại Hè, Thu tới
Đứng lặng mình thu bạc giữa đời!
                       
 Sài Gòn, Thu 2013

Nguyễn Ngọc Thơ
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

2 nhận xét:

  1. Thu đã qua rồi em biết chăng ?
    Trong ta còn mãi bóng trăng rằm
    Câu thơ ai thả bên chiều vắng
    Mắt buồn cứ dõi phía xa xăm .....
    Họa mấy câu cùng Ngọc Thơ để nghe * hồn thu * còn lặng đọng trong ta ..........

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. @Cảm ơn Anh Trần Quốc Tiến đã thấu cảm “Hồn thu” bằng 4 câu thơ mượt, đậm đà…ý thu:

      _“ Thu đã qua rồi em biết chăng?
      Trong ta còn mãi bóng trăng rằm
      Câu thơ ai thả bên chiều vắng
      Mắt buồn cứ dõi phía xa xăm…(TQT)

      _ “ Ký ức tình xưa thu lặng căm…
      Sao hồn nhỏ giọt đọng trăm năm?
      Anh đi thu ấy buồn trong nắng
      Chín cả rừng thu... mắt lá dăm!(NNT)

      Xóa