THAY LỜI MUỐN NÓI – Thơ Đặng Thị Xuân



Áo trắng ngày xưa, trắng ngập trường
Sao tình hai đứa vẫn đơn phương.
Ngu ngơ, nhút nhát cùng khờ dại,
Để cả muôn đời nỗi vấn vương.

                   Quá khứ ùa về trong giấc mơ,
                   Mang theo kỉ niệm của tuổi thơ.
                   Bằng lớp, cùng trường, cùng kí túc
                   Nào ai dám nghĩ chuyện vu vơ.

Thế rồi tất cả lại đổi thay,
Không lời từ biệt mà chia tay.
Anh buông sách vở tròn đạo hiếu,
Thổn thức lòng ai bao đắng cay…

                   Mấy chục năm rồi có gặp đâu,
Âm thầm lưu luyến buổi ban đầu.
Vẫn hằng theo dõi ai từng bước
Mong mỏi có ngày ta gặp nhau.

Áo trắng giờ đây có ngập trường?
Có ai còn nhớ nỗi vấn vương?
Có còn khờ dại, ngu ngơ nữa?
Đôi ngả, đôi đường vẫn luyến thương.


Đặng Thị Xuân
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

2 nhận xét:

  1. Ngu ngơ ngày ấy đã xa rồi
    Dại khờ còn lại chỉ tôi thôi
    Nỗi lòng người ấy tôi nào biết
    Chỉ thấy thương tôi ...trót một lời ....
    Những dòng thơ của Xuân mang đầy kỷ niệm của thời áo trắng .Chia sẻ với Xuân vài câu gọi là
    Chúc bạn luôn giữ lại cho mình những kỉ niệm đẹp !!!

    Trả lờiXóa
  2. Lòng tôi ôm mãi ngu ngơ
    Lại thêm dĩ vãng dại khờ nên thơ.
    Nỗi niềm từ ấy đến giờ,
    Nếu người biết được... bài thơ không thành !
    Cảm ơn bạn Tiến đã chia sẻ. Chúc bạn vui, khỏe.

    Trả lờiXóa