Tháng tư về mang theo mùa hạ cũ
Cùng tiếng ve dạo khúc nhạc giao mùa
Cành phượng non vừa bừng lên sắc lửa
Chợt nao lòng nhớ từng cánh hoa xưa.
Tôi lạc bước trôi qua thời trai trẻ
Có một con đường không nhớ nổi tên
Dù ngày xưa mỗi ngày đi ngang đó
Em vô tình hay tôi lại cố quên.
Tôi và em áo học trò rất cũ
Biết ai còn nhớ được một mùi hương
Gió và mây bên hàng rào giậu biếc
Cùng nắng và mưa rớt trước cổng trường,
Mùa hạ cũ em và tôi trong đó
Lại mất nhau khi trời sắp đổ mưa
Cây trút lá mang theo niềm thương nhớ
Nên cuộc tình buồn như một giấc mơ.
Tháng tư về mang theo mùa hạ cũ
Biết bao năm lá vẫn thắm sân trường
Từng chiếc ngói đã ngả màu rêu phủ
Chút bụi vàng xóa dấu vết người thương.
Nguyễn An Bình (Cần Thơ)
bài thơ hay, lắng đọng của một thời áo trắng sân trường.
Trả lờiXóaMùa hạ cũ em và tôi trong đó
Trả lờiXóaLại mất nhau khi trời sắp đổ mưa
Cây trút lá mang theo niềm thương nhớ
Nên cuộc tình buồn như một giấc mơ.(NAB)
Nỗi nhớ về một thời áo trắng đã qua thật dễ thương....sâu lắng,hay!