Cứ vo nỗi nhớ tròn tròn
đón đợi triều dâng
cắm cúi thân còng
bao lần anh trở về Cửa Đại
chiều
biển không em...
Phủi tấm áo thời gian
nào thấy bụi
vẫn hàng dừa du ca
ngàn con sóng
đến rồi đi
chưa thành lời hò hẹn...
Gom góp chút hương còn vương lại
ngày trinh nguyên một cái nắm tay đầu
có biển
anh
và em
tiễn chiều vào e ấp
Giờ
gọi em là chiều Cửa Đại
cái lạnh tràn bờ
cứa vào nỗi nhớ
Anh
chú còng ngót gió
quên tên...
(Hội An, 7/01/2011)
CHO MỘT MỖI NHỚ KHÔNG TÊN
Em
ký ức xoáy tròn những đồi cỏ may ngút ngát phía chân trời
tim tím buổi hoàng hôn
hoa dừa rụng rớt đầy sân
nghiêng nghiêng bóng nắng trưa hè
nụ cười và mồ hôi mẹ cha quyện vào nhau
cơn mơ thiêm thiếp bãi bờ thơ ấu...
Anh
lẫn khuất nửa đời dông bão
mòn mỏi đi hoang tìm lại dáng mình
chiều đã vàng cho nỗi nhớ không tên
mù mù nỗi lo cơm áo
chộn rộn đám đình giỗ chạp
hương đâu thắp kín phận người???
Khi nỗi nhớ chạm vào nhau...
lam lũ một đời mẹ cha bát cơm chén mắm
hiu hắt đèn dầu
mờ mịt sớm đầy sương
ngọn rau gốc lúa cũng thương người...
mau lớn
mau khôn...
Gieo hạt mầm vào đất
chắt chiu phận nổi thân chìm
bám víu một niềm tin không đổi
tiếng quê hương gọi mãi bên mình
bờ bãi ru hồn giữa phố xá bon chen
giữa lòng người điên đảo
quay về...
Này em
mùa đã xanh
dắt díu nhau về
bên đồi cỏ may một chiều gió lộng...
ĐỪNG GỢI SÓNG...
Đã qua rồi
cái thời bờ bãi...
... đêm trăng...
đến tiếng cú gọi ma mình còn không biết sợ
cuốn vào nhau
chẳng muốn ra về...
Đành lỗi hẹn
em giờ yên phận
gió xôn xao, mặc kệ
cánh cửa lòng riêng khép khoảng trời xưa
mím chặt môi
mỗi lúc cú kêu ngoài cửa sổ
Nhưng đâu dễ bắt lòng im tiếng hát
giọng ru tình không dứt, dẫu thời gian...
một chút muộn màng, một chút mong manh
lại chờ rộn... một đêm nào đó...
mở nốt hàng khuy, như độ xuân tròn...
Anh tự dặn lòng: thôi đừng gợi sóng
xuân sắp cạn ngày
lưu luyến chỉ thêm đau
mảnh vỡ hồn nhau đâu ghép lành lại được
lỡ một lần thêm vỡ... biết làm sao!
Em bên ấy đã mùa sang lộc mới
cũng xin đừng theo gió lạc mùa xưa...
Nguyễn Thành Giang (Quảng Nam)
Nguyễn Thành Giang (Quảng Nam)
xuân sắp cạn ngày
Trả lờiXóalưu luyến chỉ thêm đau
Gom góp chút hương còn vương lại
Trả lờiXóangày trinh nguyên một cái nắm tay đầu
có biển
anh
và em
tiễn chiều vào e ấp (GELCCĐ}
Em bên ấy đã mùa sang lộc mới
cũng xin đừng theo gió lạc mùa xưa...(ĐGS)
Chùm thơ ba bài Thật ý nhị & hay! Cám ơn Nguyễ Thành Giang !
Rất cảm ơn các bạn thơ Trần Võ Thành và Trần Kim Loan đã chia sẻ. Vô cùng trân trọng!
Trả lờiXóa