em cười đơm cánh gió xinh
đơm cây hé nụ
đơm chồi đính hương
mây xanh trổ tóc vô thường
ta say trong tiếng yêu đương
rất… trần
em buồn lá cỏ bâng khuâng
sông thơ thẩn chảy mấy lần chẳng vui
đồng dao khép mắt ngủ vùi
thơ ta điếng lặng
buông nguôi
rớt vần
đêm gầy ta quyết câu trăng
trong mê thức sáng đôi vầng mắt em
mang về treo giữa lòng đêm
một nghêu ngao cũ
mướt
mềm
cõi yêu
N.Đ.P.T (An Giang)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét