Tôi trở về sân trường xưa xanh lá,
Xanh một màu thầm nhớ buổi ra đi,
Những ánh mắt em thơ ngời lấp lánh,
Trăm môi cười nở trắng nắng mùa thu.
Tôi ra đi mang bao nhiêu nỗi nhớ.
Nhớ sân trường rợp bóng nắng hè xưa,
Nhớ đồng nghiệp ngày ngày lên lớp,
Nhớ học trò lóng lánh ánh mắt thơ,
Nhớ cội nhãn sân trường sần sùi mưa nắng,
Mấy chục năm trời ủ bóng trầm tư,
Cảm ơn trường, cảm ơn em, cảm ơn những chồi xanh,
Như lộc non giữa đời cho tôi nhựa sống,
Và giàu thêm ký ức một hành trang.
Câu chuyện đời như nước chảy dòng sông.
Khi phẳng lặng, lúc cuồng phong, giông bão.
Giữa đời thường có bao nhiêu giá ảo.
Tôi còn em, rất thực một tình yêu.
T.T.N
Rất thích bài thơ này vì mình cũng nhớ y hệt vậy nhưng không biết cách diễn tarhay như nhà thơ TTN. Cám ơn tác giả.
Trả lờiXóaCảm ơn N.T.Mây đã ghé thăm chia sẻ.Bài thơ, mình viết cho một ngôi trường cũ mang nhiều kỷ niệm... Cảm ơn HQN
Trả lờiXóa