BIỂN VÀ ANH - Thơ Trần Tuấn Thanh



Yêu thật nhiều xứ biển quê anh
Nơi biển xanh, trời xanh, gió, cát
Chiều bên nhau cùng nghe biển hát
Cuối chân trời bát ngát trùng dương

Nhớ làm sao thuở mới yêu đương
Đêm thổn thức vỗ về tiếng sóng
Hải âu chao, mắt chờ trông ngóng
Thuyền anh về thoáng bóng xa xa...

Nhớ hôm nào trước biển bao la
Anh nói thương lời quê chơn chất
Dù bão dông tình không lạc mất
Yêu cồn cào, quay quắt em ơi!

Biển hiền hoà mỗi sớm ra khơi
Nay giặc đến, biển trời nổi sóng
Lòng dân dâng theo từng ngọn sóng
Tiếp cha ông truyền thống ngàn đời

Để mỗi ngày anh lại ra khơi
Nơi cuối bãi bóng người con gái
Mong khắc khoải thuyền anh trở lại
Mình bên nhau dệt mãi tình mơ.


T.T.T (Bình Dương)
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét